Tôi và màu
Tôi thích màu xanh, vì màu xanh mang lại hi vọng, xanh của lá cây, xanh của nước biển đại dương, xanh của bầu trời rộng lớn...
Tôi thích màu vàng, vì màu vàng đem đến sự tươi mới, vàng của ngôi sao năm cánh, vàng của hướng dương, vàng của nắng sớm mai, vàng của làn da rám nắng...
Tôi thích màu nâu, vì màu nâu cho tôi sự chân chất, mộc mạc của làng quê thôn dã, của những thớ đất quê hương...
Tôi thích màu trắng vì sự tinh khiết trong tâm hồn, màu trắng của hoa bưởi sau hè, trắng của áng mây bồng bềnh, trắng của hạt cơm dẻo thơm bao đời...
Tôi thích màu hồng vì màu hồng cho ta cảm giác cuộc sống hạnh phúc, bình yên, hồng của trái tim chan chứa tình yêu, hồng của khúc nhạc tình...
Tôi thích màu đỏ vì màu Việt chảy hoà làm một trong hai tiếng đồng bào, màu đỏ của sắt son, của niềm tin, của hi vọng...
Tôi thích màu đen, vì màu đen là màu của đêm tối, vì thích màu đen nên tôi mới cảm thấy trân quý các sắc màu còn lại. Có sống một ngày đen tối thì mới hiểu được các màu sắc còn lại đẹp đến nhường nào.
Hoàng hôn xuống là màu đen, nhưng mai sẽ là bình minh sáng lạng |
Nhận xét