Những ngày không trở lại

    Cô đơn giữa đám đông người lạ không đáng sợ bằng lòng người đã cạn khô. Con người ta khi đã chịu quá nhiều thương tổn thì lâu dần, chúng ta lại xem nó như là lẽ đương nhiên. Ngày còn trẻ, gặp một chút khó khăn, chặn lòng, chúng ta lại quay về thủ thỉ, tâm sự với mẹ như một thói quen thời còn bé. Khi lớn dần và trưởng thành hơn, chúng ta lại khép nép, thu mình, tự bản thân tìm cách để vượt qua và không muốn chia sẻ bất kỳ ai. Vì đơn giản, họ không muốn làm phiền người khác và cũng không muốn người khác bận lòng vì phải để tâm đến mình. 

Hay cho câu: nhỏ mua cái bánh 5 ngàn bảo mẹ 10 ngàn. Lớn mua cho mẹ cái áo 300 bảo mẹ 100 vì giảm giá. 

    Cuộc sống này nhiều lắm những ngày khiến con người ta phải chán chường và mệt mỏi. Sài Gòn hoa lệ bao nhiêu thì cũng chất chứa những nỗi niềm cô độc bấy nhiêu. Thời gian chúng ta vùi đầu vào công việc, những đêm dài mòn mỏi chạy deadilne, những mớ hỗn độn của ngày thường buộc chúng ta phải vắt óc suy nghĩ và tìm cách tháo gỡ. Ngoài đường, xe cộ vẫn chạy, tiếng còi xe vẫn inh ỏi và chúng ta đã quen với nhịp sống mà trước kia những đứa dân tỉnh lại xem đó là điều tuyệt vời và hạnh phúc. Con mắt nhìn đời ngày trẻ cũng bớt xanh trong màu hi vọng mà chìm vào đó là những lo toan, bộn bề của cuộc sống. 

    Ngày còn nhỏ, chúng ta không phải nghĩ ngợi điều gì, không phải lo ăn, lo mặc, cứ thỏa thích đi chơi, chạy nhảy khắp xóm làng. Ngày ấy, cánh diều, trốn tìm, bắt cá, đá dế là người bạn tâm giao để đến bây giờ trở thành một bầu trời kỉ niệm. Ngày ấy, những cậu nhóc, cô bé còn ngây ngô và dại khờ, ham chơi, ham ăn, ham ngủ, được ba mẹ quan tâm và lo lắng. Ngày ấy, cả một khoảng trời mộng mơ và khát vọng. Để khi trưởng thành, mỗi người lại khao khát được quay lại cái khoảng thời gian đẹp đẽ ấy. Chúng ta không còn những cái ngày ấy nữa. Ngày còn nhỏ mong muốn mình lớn thật nhanh bao nhiêu thì bây giờ, mong muốn được quay trở lại nhiều bấy nhiêu. Vì chắc ai cũng hiểu, cuộc sống người lớn thật sự rất áp lực. 

Ngày ấy là tôi và bây giờ cũng là tôi nhưng, suy nghĩ đã thay đổi rất nhiều?

Do I am Hoa💙

Nhận xét

Hưng Chen đã nói…
Bất cứ một cái gì muốn đạt được đều phải trả giá, cái giá của sự trưởng thành đắt quá đúng ko Hoa? Tuy vậy, sự trưởng thành nó cũng thật đẹp, thật ý nghĩa, nếu ko, bản thân s có thể mạnh mẽ để vượt qua giông bão, có thể mỉm cười bình thản trước sóng gió, để rồi hạnh phúc khi trời sáng đi kèm với cầu vồng thật to chứ? Suy cho cùng, cuộc sống vô lo vô nghĩ của chúng ta hồi nhỏ là do có người gánh hộ chứ đâu phải do mình thật sự không bị sóng gió đâu phải không nè, nên hãy bù cho những người yêu thương mình hồi đó sự trưởng thành của bản thân, và cho họ những gì tốt nhất bản thân có thể nhé cô gái mạnh mẽ của TM44A

Bài đăng phổ biến từ blog này

vụn vặt

Làm gì để lấy lại tinh thần?