Một mình
Một mình cảm giác sẽ như thế nào?
Đi học, bạn bè người ta tụm năm tụm bảy, cười nói vui vẻ, tán gẫu những chuyện trên trời dưới đất, còn bạn thì ngồi một mình trong góc tường hay cuối lớp, giả làm gương mặt bận rộn, cắm cúi trên màn hình điện thoại hay tỏ ra hăng say khi đọc một cuốn sách.
Đi chơi, bạn bè người ta gọi nhau một tiếng là có mặt, đi đến nơi đâu cũng được từ bắc chí nam. Còn bạn, đến một cuộc gọi, một dòng tin nhắn cũng không có, mà có đi chăng nữa thì cũng là câu từ chối từ chính bạn: "Thôi, tao bận lắm, tụi mày đi chơi đi".
Những người một mình rất hay buồn, hay khóc, hay cô đơn lại dễ tủi thân. Bản chất họ là đã như vậy, khó lòng mà thay đổi dù rằng họ rất muốn.
Họ luôn ở trong trạng thái một mình, luôn bị kìm kẹp bởi một thứ gì đó vô hình, trói buộc bạn trong một vỏ bọc mà trong đó, bạn luôn một mình. Đến khi bạn cần có ai bên cạnh thì họ đã rời đi nơi khác, tìm kiếm một cảm giác mới khác đi cảm giác mệt mỏi khi ở bên cạnh bạn.
Bạn cảm thấy khó chịu, cảm thấy cô đơn và lạc lõng giữa dòng đời hối hả và bọn chen.
Bạn cảm thấy mệt mỏi khi hằng ngày phải đến trường mà không có bạn bè, phải đến công ty khi không có đồng nghiệp, đến công viên, đến siêu thị, bạn bạn cũng chỉ đi một mình. Nhiều lúc bạn chỉ muốn ở nhà một mình, ngủ một giấc thật ngon để quên hết những phiền muộn. Nhiều lúc bạn nghĩ đến những hướng đi tiêu cực nhưng rồi lại thôi, tiếp tục với vòng quay của cuộc đời một mình.
Liệu một mình, thật sự có ai yêu và cảm thông cho bạn hãy không, thật sự có ai chấp nhận bản tính đó của con người bạn hãy không. Liệu một mình....Liệu một mình...
Một mình là một cảm giác gì đó khó nói nên lơi. |
Nhận xét