Cô gái của tôi hôm nay không còn cảm giác buồn bã nữa, cũng không còn thấy nước mắt rơi như mọi khi gặp chuyện không vui. Cô gái của tôi hôm nay đã nở một nụ cười thật tươi. Cô cười rất xinh nhưng thường ngày cô lại che giấu đi sự tươi vui đó, chỉ thấy mỗi đôi mắt sâu buồn thăm thẳm. Cô gái của tôi hôm nay không còn biết than vãn một việc gì đó mà mình không làm được, mà thay vào đó, cô gái sẽ tìm hướng đi khác, tuy có xa, có khó hơn nhưng cô biết mình sẽ hoàn thành theo như ý mình mong muốn. Cô biết rằng dù hôm nay có u tối, mờ mịt đến đầu thì ngày mai ánh dương sẽ chào đón cô. Cô biết rằng, mọi thứ sẽ được đền đáp xứng đáng nếu như cô cố gắng và nổ lực hết mình. Cô gái của tôi hôm nay không còn tự nhốt mình trong căn phòng với bốn bức tường xung quanh, thay vào đó, cô đã biết đi ra ngoài dạo quanh công viên, ngắm nhìn dòng xe chạy, thỉnh thoảng, cô ấy còn tự chụp cho mình một tấm hình để làm kỉ niệm. Cô ấy đã đi được nhiều nơi mà trước giờ cô chỉ thấy trên facebook mà mấ